Life Skills Stories Book 1 Story 8

Story 8

A teenager works hard all summer to make money to buy a new school wardrobe. Before he goes shopping, he learns that his friend needs financial help.

The Lucky Dog

Mitch Milton had a goal. He would go back to the same school in the fall. But, he was going to be a new guy. No more old t-shirts. He was 16, and this fall he was going to stand out. He would be the guy with the latest clothes. Mitch needed some jobs!

First of all, he collected cans at the local ball park. The recycling center paid him 5¢ for each 20 cans he turned in. There were a lot of cans in the park. He planned to make at least $100 collecting cans.

Secondly, he did yard and garden work. He put flyers up on the park bulletin board. Ten people called him. He had seven yards to mow all summer at $30 each time. He mowed each lawn about twice a week.

Three people who called about the flyer wanted him to do garden work. He made a map and did all three gardens the same way. He planted herbs on one side. Flowers stretched across the front. Vegetables filled the rest of the area.

Mitch’s third job was washing cars. He put a yard sign on a main street near his house. He got about 10 jobs a week. After about three weeks, he started washing the same cars again. Between all his jobs, he worked about 14 hours a day.

In August, a long summer of hard work was coming to an end. Mitch woke up on a Wednesday morning. The first day of school was only a week away. Today was the day for shopping! He put his debit card in his pocket. He was ready to walk out the door when his cell phone rang. It was his friend Todd Bome calling. Mitch said, “Hi, Todd! What’s up?”

Todd said, “It’s Molly. She’s sick. I took her to the vet. She said that Molly needs surgery. I don’t have the money. So, I’m afraid she will die.” Todd sounded like he was about ready to cry.

Mitch said, “Ask your Mom for the money.”

Todd said, “I begged to get a dog. I said I would take care of her. I told my mom that Molly would not cost her a penny. So, I can’t ask my mom to pay $400. Molly looks so sad. I can’t believe I can’t help her.” Todd’s voice cracked.

Mitch said, “That’s a lot of money!” He looked down at his debit card. He thought to himself, “I’m spending $600 on clothes and Molly is going to die. That just doesn’t seem right.” In a dream-like state, Mitch heard himself say, “I’ve got $400 you could use.” At the same time, he saw pictures in his mind. He was at school wearing an old t-shirt. But then he also saw Todd running in the park with Molly.

Todd said, “Are you kidding? That would be great! I promise I will pay you back.”

Mitch said, “I know you will. I’ll go to the bank and get the cash. Then, I’ll bring it to your house.”

“You are the best friend! I’ll see you in a little bit,” Todd said. After he hung up, he hugged Molly. He said, “It’s all going to be OK, girl!”

Mitch dropped the cash off at Todd’s house. Then headed to Joe’s Duds. He knew he couldn’t buy as much as he had planned. But, he also knew that $200 would buy some new things. He thought, “I can always make more money. I can buy more things later.”

Inside the store, a worker was handing out wipe-off tickets. She said, “Rub off the dot and see what your sale will be. Most people will get 10% or 20% off. Each day, two people will get 50% off, and one lucky person will get 80% off.”

Mitch took his ticket. He pulled a dime out and rubbed the spot off. His eyes opened wide. The ticket said, “80% off!” Mitch smiled. He showed his ticket to the girl. She started ringing a bell. Very loudly, she said, “Hear ye! Hear ye! We have a winner. This young man has won the 80% ticket.” To Mitch she said, “Shop away!”

Mitch thought to himself, “I got here at just the right time. Molly was good luck!” Mitch picked out $600 worth of clothes. At the checkout, he smiled again. He felt like such a lucky guy. He had $200 and didn’t even spend it all. He felt even luckier that he had been able to save Molly. On his way to his car, he called Todd. “Have you set a date for the surgery yet?” he asked.

Todd said, “We’re way past that. I called the vet and she had an opening right then. Molly has already had the surgery. Everything went just fine. I think she wants to see you!”

Mitch was planning to go home and try on his new things. But instead, he said, “I’ll be right there.” Todd and Mitch spent the night watching movies. Molly slept at their feet. That night, Mitch hung his new clothes in his closet. He said aloud, “Talk about a perfect day!”

What do you think?

  1. Mitch worked about 14 hours per day for the whole summer. Some people have trouble maintaining quality work for eight hours. But Mitch was able to give quality work for 14 hours each day. What do you think helped him keep up the good work?
  2. Mitch decided to do all of his shopping in one store. Do you think that is a good choice? Explain.

What would you do?

  1. Mitch only spent a few seconds deciding whether or not to help Todd. With very little thought, he offered to give up the dream he had worked for all summer. Say one of your friends had a similar problem. What would you do?

Life Skills in This Story:

  • Maintaining quality work for eight hours
  • Shopping for clothes
  • Volunteering to help a friend or neighbor
  • Making and carrying out plans
  • Planning yard and garden work
  • Seeing letter and idea sequences
  • Choosing papers and things to keep
  • Counting using the skip method
  • Using tallies
  • Setting goals
  • Identifying realistic job possibilities
  • Making sure you wake up on time
  • Asking for gardening advice
  • Understanding wants versus needs
  • Translating sales percents into dollars

Vietnamese


Một thiếu niên làm việc vất vả suốt mùa hè để kiếm tiền mua áo quần cho niên học mới. Ngay trước khi đi mua sắm, cậu được biết một người bạn của mình đang cần tiền và cần được giúp đỡ.


CON CHÓ MAY MẮN


 Mitch Milton đặt cho mình một mục tiêu. Mùa thu này, cậu sẽ trở lại trường cũ, nhưng sẽ là một người mới. Sẽ không còn những chiếc áo thun cũ nữa. Cậu đã 16 tuổi, và mùa thu này cậu sẽ nổi bật. Cậu sẽ mặc những kiểu áo mới nhất. Mitch cần vài việc làm.


Việc đầu tiên, cậu đi thu nhặt lon ở một sân bóng trong cùng điạ phương. Trung tâm tái chế trả cậu năm cắc cho 20 lon. Trong sân bóng, có rất nhiều lon. Cậu dự trù sẽ kiếm ít nhất 100 đô nhờ thu nhặt lon.


Công việc thứ hai là làm vườn. Cậu đính một số tờ rơi trên bảng thông báo của sân bóng. Có mười người gọi mướn cậu. Suốt mùa hè cậu sẽ cắt cỏ cho bảy ngôi nhà và được trả mỗi lần 30 đô. Mỗi tuần cậu phải cắt cỏ hai lần.


Ba người khác muốn cậu đến làm vườn cho họ. Cậu phát họa ra một sơ đồ và trồng trọt ba khu vườn theo một kiểu. Cậu trồng các loại thảo mộc một bên và các loại hoa trước nhà. Phần đất còn lại cậu trồng đầy các loại rau củ. Việc làm thứ ba của Mitch là rửa xe. Cậu dựng một tấm bảng trên con lộ chính gần nhà. Mỗi tuần cậu rửa khoảng 10 chiếc xe. Sau ba tuần cậu lại được rửa lại những chiếc xe đó. Cả ba công việc, cậu làm khoảng 14 tiếng mỗi ngày.


Tháng tám sắp kết thúc một mùa hè làm việc vất vả. Sáng thứ tư, Mitch thức dậy. Chỉ còn một tuần nữa là đến ngày đi học. . Hôm nay là ngày đi mua sắm. Cậu đút tấm thẻ rút tiền vào túi. Khi cậu sắp rời khỏi nhà, điện thoại cầm tay của cậu bỗng reo lên. Todd Bome, bạn của cậu, đang gọi. Mitch nói: “Xin chào, chuyện gì thế?”


Todd nói: “ Molly bị bệnh. Mình đưa nó đến bác sĩ thú y. Bà ấy bảo nó cần được giải phẫu. Mình không có tiền. Mình sợ nó sẽ chết mất thôi. Giọng của Todd nghe như gần muốn khóc


Mitch nói: “ Thì hỏi xin tiền của mẹ bạn đi”. “Mình đã năn nỉ mẹ mình cho nuôi một con chó”, Todd nói, “ minh đã hứa sẽ chăm sóc nó thật tốt và sẽ không phải tốn một cắc nào cho Molly. Vì thế, mình không thể bắt mẹ mình trả 400 đô. Molly trông thật thiểu não.. Mình không thể tin rằng mình không giúp được gì cho nó. Todd nói, giọng lắp bắp.


Mitch nói: Số tiền lớn đó!


Cậu nhìn xuống tấm thẻ rút tiền của mình. Cậu suy nghĩ một mình. Mình sẽ tiêu 600 đô cho quần áo và Molly sẽ chết. Như thế sẽ không đúng lắm. Mitch bỗng nghe chính mình nói như trong một giấc mộng: “Mình có 400 đô, bạn có thể dùng số tiền đó”. Cũng đúng lúc ấy, trong tâm trí cậu hiện ra những hình ảnh. Cậu thấy mình đến trường với những chiếc áo thun cũ. Nhưng rồi cậu cũng thấy Todd đang chạy trong công viên với con chó Molly.


Todd nói: “Bạn đang đùa hả? Tốt quá đi. Mình hứa sẽ trả lại cho bạn. Mitch nói: Minh biết, bạn sẽ trả cho mình. Mình sẽ đến ngân hàng rút tiền rồi đem đến cho bạn. “Bạn là đứa bạn tốt nhất. Chốc nữa gặp lại nhé.” Todd nói. Sau khi tắt điện thoại, cậu ôm con chó Molly và nói: “Mọi việc rồi sẽ ổn, bé à”.


Mitch mang tiền đến nhà Todd rồi đi thẳng đến tiệm Joe’s Duds. Cậu biết mình không thể mua sắm nhiều như đã dự định. Nhưng cậu cũng biết rằng mình có thể mua một ít quần áo với 200 đô. Cậu nghĩ: mình luôn làm ra tiền. Sau này mình có thể mua sắm thêm


Trong tiệm bán quần áo, người nhân viên đang phát những tấm thẻ cà số. “Em hãy bôi xóa cái chấm đỏ thì sẽ thấy em được giảm giá bao nhiêu. Đa số sẽ được giảm 10% hay 20%. Mỗi ngày có hai người được hưởng 50 %, và một người may mắn sẽ được giảm giá 80%”.


Mitch cầm lấy tấm thẻ. Cậu rút ra một cắc bạc và cạo xóa cái chấm. Cậu mở lớn mắt. Tấm thẻ in “giảm giá 80%”. Mitch mỉm cười. Cậu trao tấm thẻ cho cô nữ nhân viên. Cô ấy bắt đầu rung mạnh một chiếc chuông. Cô nói lớn giọng: “Nghe đây, nghe đây, đã có một người thắng cuộc, Cậu trai trẻ này đã trúng phiếu giảm giá 80 %”.


Mitch tự nhủ: Mình đã đến đúng lúc. Molly là một vận may. Mitch chọn môt số quần áo đáng giá 600 đô. Khi trả tiền cậu lại mỉm cười. Cậu cảm thấy mình là người may mắn. Cậu có 200 đô nhưng không phải xài hết số tiền đó. Cậu càng cảm thấy mình may mắn hơn khi đã cứu được Molly. Cậu gọi cho Todd lúc đi ra xe. Cậu hỏi: “Bạn đã hẹn được ngày mổ chưa?


Todd nói: “Xong hết rồi. Mình gọi bác sĩ thú y và lúc ấy bà không có hẹn. Molly đã được mổ. Mọi việc đã ổn. Mình nghĩ nó đang muốn gặp bạn đó


Mitch đã định về nhà để thử đồ mới, nhưng cậu lại nói: “Mình sẽ đến ngay” Todd và Mitch ngồi xem phim suốt buổi tối. Molly nằm ngủ dưới chân đôi bạn. Đêm đó, Mitch máng những bộ áo quần mới vào tủ. Cậu lớn giọng nói: “Nào, hãy nói về một ngày tuyệt hảo”


Bạn nghĩ sao?

Back to Program Days
Share by: